Nhiều khi ngẫm lại, thấy cũng buồn cười thiệt. Cái kiểu người ta cứ đi tìm niềm vui, tìm cái cảm giác phấn khích, cái....
Trước kia, công ty thường tuyển người mới vào để làm những việc lặp đi lặp lại, ít rủi ro. Cứ thế, vừa làm vừa....
Có những chỗ mình bước vào, tưởng là sẽ gặp một hệ thống rõ ràng, ai làm gì cũng ăn khớp nhưng ở một lúc....
Có những sai lầm về tiền bạc không làm mình phá sản, nhưng nó lặng lẽ gặm nhấm hạnh phúc từng ngày. Không rầm rộ....
Có ai chưa từng bị người khác hỏi “dạo này làm ăn thế nào?” mà cảm thấy hơi khó chịu giơ tay lên thử coi.....
Hồi trẻ, mình từng cố gắng làm vừa lòng tất cả. Ai rủ cũng đi, ai nói chuyện cũng ráng giữ mối, ai đăng gì....
Không phải ai cũng đẹp bẩm sinh. Nhưng ai cũng có quyền, và trách nhiệm, để mình trông chỉn chu.Ngoại hình không nói hết con....
Mục đích sống là thứ mình làm nên. Mình nuôi nó. Gọt nó. Chọn nó.
Bà con hay nghĩ, buồn rầu mà muốn hết thì phải vui lên, phải ráng kiếm chút sung sướng cho đỡ buốt dạ. Ủa mà....
Từ những món đồ công nghệ mới ra mắt, những chuyến du lịch ngẫu hứng, đến cả những mối quan hệ chỉ giữ được nhờ những bữa ăn đắt đỏ hay những món quà đúng dịp.
Dạo gần đây có khá nhiều thứ xảy ra, cả trong công việc lẫn chuyện cá nhân, nhưng hôm nay mình chỉ muốn nói về....
Tôi luôn thấy rùng mình trước một kiểu người. Không phải là những kẻ tàn ác ra mặt, không phải là đám giết người hàng....