Nhiều khi ngẫm lại, thấy cũng buồn cười thiệt. Cái kiểu người ta cứ đi tìm niềm vui, tìm cái cảm giác phấn khích, cái dopamine từ mấy thứ bên ngoài, mà toàn là những thứ to lớn, hoành tráng. Mà để có được mấy cái niềm vui đó, thì phải mất tiền, mất thời gian, rồi còn phải phụ thuộc vào người khác, vào điều kiện này kia. Hy vọng là tìm được niềm vui, nhưng rốt cuộc lại mất đi nhiều niềm vui giản dị trong cuộc sống thường ngày.

Mới đây thôi, có một chuyện làm mình thấy thú vị lắm, bởi nó mang lại cho mình một niềm vui, mà phải nói là niềm vui thiệt sự. Hồi nhỏ, mình mê chơi game lắm, mà hồi đó nhà đâu có máy chơi game gì đâu. Thành ra phải chạy ra mấy cái tiệm game gần nhà, trong xóm này kia để chơi. Cũng may là chỗ mình ở gần mấy tiệm game, chứ không thì chắc cũng khó mà thỏa cái đam mê hồi đó.
Hồi đó ghiền lắm, học buổi chiều thì sáng chơi game, mà học sáng thì chiều chơi game. Cứ sáng chiều luân phiên vậy đó. Nhưng mà học chính hay học thêm thì cũng phải theo giờ giấc, mà thường giờ học thêm thì không có sớm, tầm 7 giờ rưỡi, 8 giờ mới bắt đầu. Thành ra mình hay dậy sớm, mà tiệm game thì 6 giờ đã mở cửa rồi. Nhiều khi đánh răng cái là chạy qua tiệm game liền, có hôm còn bỏ ăn sáng luôn, chỉ để kịp ngồi chơi game.
Rồi lần vừa rồi, vợ mình đưa con về quê, mình ở lại Sài Gòn một mình. Tự nhiên có thời gian riêng tư, nhẹ nhõm, thoải mái. Mình nghĩ ngay đến việc mua một con game AAA mới ra, dành hẳn hai ngày chỉ để chơi game. Mà cái cảm giác đó, trời ơi, nó làm mình nhớ lại hồi nhỏ, cái niềm vui đơn giản mà mãnh liệt. Mở máy chơi game lên, bắt đầu chơi, mà miệng thì vẫn còn mùi của bữa sáng. Nghe thì đơn giản vậy thôi, nhưng ở cái tuổi này, với công việc, với trách nhiệm gia đình, thì cái việc vừa ăn sáng vừa chơi game, nó lại trở thành một thứ gì đó vừa lạ lẫm, vừa quý báu.
Ngồi chơi mà lòng cứ bồi hồi, nhớ lại hồi xưa, thấy cái trải nghiệm đó thiệt là tuyệt vời. Mới nhận ra, để sống một cuộc đời cho ra hồn, cho tương tất, cho đàng hoàng, để lo cho gia đình, cho con cái, cho bố mẹ, cho vợ chồng, rồi cả những người xung quanh mình nữa, thì thiệt sự là khó. Cuộc sống này, nói thiệt, nó khó khăn lắm. Ai mà bảo cuộc sống không khó khăn, thì mình tin vào mắt. Có những cái khó khăn mà tiền bạc cũng không giải quyết được.
Nhưng mà, để có một cuộc sống ổn định, thoải mái, cho tất cả những người liên quan, thì đôi khi, những niềm vui nhỏ bé, những khoảnh khắc riêng tư, lại là điều quý giá nhất. Anyway, chúc mọi người một ngày vui vẻ nha!
Chia sẻ bài viết này
